"Tôi trước tác là để phổ biến tâm thuật chứ không phải để kiếm danh lợi." THÁI DOÃN HIỂU

TỘT CÙNG NỖI ĐAU !

Người đăng: THÁI DOÃN HIỂU Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011

TỘT CÙNG NỖI ĐAU !
 (Thống thiết chia buồn với bạn VŨ ĐÌNH HUY) 




VŨ THỊ HOÀNG ANH
(1985-2011)

Con gái Viện sĩ, Giáo sư Tiến sĩ Khoa học, Nhà văn Vũ Đình Huy là Vũ Thị Hoàng Anh, 26 tuổi bị một thanh niên người Bình Định - kỹ sư tin học đeo đuổi suốt 2 năm trời, bị từ chối kết hôn, đã đến tận nhà dùng dao bầu hạ sát một cách tàn bạo trưa chủ nhật 27-2-2011. Tình yêu ích kỷ và mù quáng đã kết thành thù hận. Không còn là tình yêu nữa khi bạo lực đã can thiệp để chiếm đoạt và sở hữu. Rất tiếc gã sát nhân lại là một kẻ có học !

Vũ Hoàng Anh là con gái thứ 2 của bác Huy - Dung. Cháu sinh năm 1985 ở Maxcơva, tốt nghiệp cử nhân kinh tế đối ngoại, đi làm ở Công ty Khí Việt Nam. Hoàng Anh giỏi chuyên môn, đẹp người, tốt nết. Tôi đã từng gặp và chuyện trò với cháu ở khu chuyên gia Vũng Tàu 2003, khi cháu  còn chưa nói sõi tiếng Việt; đã từng dùng cơm thân mật với cháu cùng gia đình bạn Vũ Đình Huy dịp đầu xuân 2010; đã từng cùng dự hội thảo khoa học Minh triết Việt và Minh triết kinh doanh ngày 28-8-2010 ở Sài Gòn. Hoàng Anh có vẻ đẹp của một tiểu thư khuê các, dịu dàng như tượng thần Vệ nữ Milo. Cháu rất thương kính cha mẹ. Là con gái rượu của bác Huy, đi đâu, cháu cũng lái xe đưa bố đi. Con gái thực sự là chiếc gậy khi tuổi già bóng xế của bố. Một cô bé nết na, thảo hiền và xinh thế ai chẳng ước được làm con dâu, nhưng rất tiếc là ba con trai của chúng tôi đã có gia thất cả rồi.

Đông đảo bạn bè thân thiết, tuổi trẻ ở Công ty dầu khí Vũng Tàu, Đại học Bách Khoa, Hội nhà văn Tp Hồ Chí Minh… đã đau buồn đến viếng tang với hàng trăm vòng hoa. Hoàng Anh như thiên thần trắng trong yên nghỉ giữa một rừng hoa hồng trắng.

Mẹ Dung khóc ngất, rũ như một tàu lá chối non. Chị hờ con thảm thiết “Con ơi, con bỏ mẹ con đi rồi, ai nấu cơm cho con ăn ? ai là ủi quần áo cho con mặc ?.”
Nhìn mái tóc trắng của bác Huy bềnh bồng đi sau quan tài con gái, lá vàng tiễn lá xanh, lòng tôi se lại.

Một lát. Chỉ lát nữa thôi ngọn lửa lò thiêu Bình Hưng Hòa sẽ đốt  rụi tác phẩm mỹ thuật hoàn hảo nhất mà Tạo Hóa đã hào phóng ban cho Con Người, tim tôi co thắt lại.

Cuộc đời sắc sắc không không, có đó rồi mất liền ngay đó. Hoàng Anh đã ghé lại trần gian với cuộc người  như một ánh chớp. Thiên sứ của chúng ta đã ra đi không một lời giã biệt.

Con trẻ cùng vẻ đẹp quá mong manh của chúng, cần phải được các bậc làm cha làm mẹ chở che bảo vệ. Tai họa đang rình rập khắp mọi nơi, xin hãy tỉnh táo cảnh giác.

THÁI DOÃN HIỂU

Thiên thần yên nghỉ giữa một rừng hoa hồng trắng


Cha mẹ anh và em trai tột cùng đau thương



Rời khỏi cõi nhân luân.




Hiện diện của bạn bè trong lễ truy điệu và hỏa táng :
Từ trái qua phải : Thái Doãn Hiểu, Gsts Ngyuyên Đăng Hưng,
Hoàng Liên, GS Thế Giang, Họa sư Vương Quốc Đạt





Tự bạch của Vũ Thị Hoàng Anh

  1. Nếu bạn có 1 điều ước, bạn sẽ ước điều gì? Vì sao?

Mình ước tất cả mọi người luôn:
Vừa đủ HẠNH PHÚC để giữ tâm hồn bạn được ngọt ngào
Vừa đủ THỬ THÁCH để giữ cho bạn luôn kiên cường
Vừa đủ MUỘN PHIỀN để giữ cho bạn thật sự là người
Vừa đủ HY VỌNG để cho bạn được hạnh phúc
Vừa đủ THẤT BẠI để giữ bạn mãi khiêm nhường
Vừa đủ THÀNH CÔNG để giữ bạn mãi nhiệt tâm
Vừa đủ BẠN BÈ để cho bạn được luôn an ủi
Vừa đủ VẬT CHẤT để đáp ứng các nhu cầu cuộc sống của bạn
Vừa đủ NHIỆT TÌNH để bạn có thể chờ đợi trong hân hoan
Vừa đủ NIỀM TIN để xua tan nơi bạn những chán nản ngã lòng
Vừa đủ QUẢ QUYẾT để mỗi ngày của đời bạn sẽ tốt đẹp hơn ngày hôm trước
Và vừa đủ TÌNH YÊU để bạn có thể thực hiện tất cả những điều này...

Lý do mình chọn điều ước trên vì nó quá hay (sưu tầm mà khe khe), mình thấy nếu mọi thứ đều tốt đẹp, cuộc sống sẽ hơi bị nhàm chán, nhưng nếu quá vất vả, thì đau khổ, mệt mỏi. Nên mình rất thích những điều trên, vừa đủ thôi để cuộc sống luôn phong phú, có gì đó để phấn đấu. => Hạnh phúc là có việc gì đó để làm, có ai đó để yêu và có đôi điều để hy vọng

2. Nếu như sau này chết đi, bạn mong muốn kiếp sau sẽ trở thành cái gì? Vì sao?

Nếu không được làm con người nữa thì mình muốn trở thành mây, vì mỗi khi mình buồn mình luôn nhìn lên bầu trời và mỉm cười, mình cảm nhận được nó cũng mỉm cười lại mới mình, tâm hồn mình cảm thấy thoải mái hơn, nên nếu có chết đi, mình muốn trở thành mây, để âm thầm, lặng lẽ bên cạnh con người. Mây cũng như con người, có cảm xúc riêng, mây trắng bồng bềnh, mưa để con người không bị hạn hán, và sấm chớp khi giận dữ

THÁI DOÃN HIỂU cung cấp
(Theo HAMSTERVN - Ngôi nhà vui vẻ)


THƯ CHIA BUỒN CỦA GIÁO SƯ TRẦN THANH ĐẠM,
Nguyên Hiệu trưởng Trường Đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh
TP. Hồ Chí Minh, ngày 25 -3-2011
Kính gửi: Anh chị Giáo sư Vũ Đình Huy và Gia đình,
Tôi và gia đình tôi rất đau đớn và bàng hoàng khi đọc bài viết của Nhà văn Trần Thị Thắng: “GIẾT MỘT THIÊN THẦN, TỘI ÁC CHỒNG TỘI ÁC ” trên báo Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh, số 151 ra ngày thứ năm 24-3-2011, về cái chết của cháu Vũ Thị Hoàng Anh và nỗi đau thương đã giáng xuống gia đình Anh chị! Không có lời nào có thể diễn tả được tình cảm của chúng tôi đối với cháu và sự cảm thông vô cùng của chúng tôi đối với Anh chị. Tôi rất tiếc là biết tin này hơi muộn, song kịp hay muộn có là gì trước nỗi đau này của chúng ta? Xin Anh chị nhận của chúng tôi lời chia buồn sâu sắc và thống thiết nhất của những người bạn mong làm vơi bớt đôi chút nỗi đau thương vô hạn của Anh chị trước mất mát lớn lao này của gia đình!
Chúng tôi tin tưởng rằng với sự chia sẻ của đông đảo đồng chí, đồng nghiệp, bạn bè thân thiết và cả những người xa lạ nữa, Anh chị sẽ đứng vững trước đau thương này. Đó chắc hẳn cũng là mong ước của cháu Vũ Thị Hoàng Anh khi rời xa vòng tay của Anh chị  và sự yêu thương của đất nước, của mọi người để về nơi vĩnh hằng, về với thế giới trong trắng như một thiên thần, xa cõi phù sinh này để về nơi cực lạc muôn đời chỉ có tình yêu thương ngự trị vĩnh viễn.
Tôi, gia đình tôi và nhiều người khác dù mới được quen biết Anh chưa lâu song vô cùng yêu quí và kính mến Anh, một nhà khoa học có trình độ cao mà vô cùng đức độ , nhân ái và khiêm tốn, dịu hiền trong cuộc đời cũng như trong các bài thơ Anh viết. Sao một con người như Anh lại phải chịu những đau thương dường ấy? Phải chăng đau thương là ngọn lửa thiêng để thanh lọc tâm hồn chúng ta  cũng như những con người tốt đẹp trên thế giới này để trở thành tột cùng thánh thiện?  Cháu Vũ Thị Hoàng Anh với cái chết thánh thiện  của mình đã trở thành ngọn lửa ấy đối với Anh chị, đối với mọi người thương yêu cháu, đối với cuộc đời còn muôn nỗi chưa hoàn thiện này mà mỗi người như chúng ta sẽ luôn cố gắng làm cho nó hoàn thiện hơn, kể cả bằng máu của cơ thể và của tâm hồn mình.
Mong Anh chị giữ gìn sức khỏe, nén bớt đau thương. Cháu Vũ Thị Hoàng Anh ra đi chắc cũng lo lắng và mong ước như vậy. Mọi người yêu thương cháu, yêu thương Anh chị cũng đều mong muốn như vậy.
“Không gì làm cho chúng ta lớn lên bằng một nỗi đau lớn”.
Mong rằng câu thơ đó của Alfred de Musset sẽ là niềm an ủi và động viên đối với Anh chị trước nỗi đau thương này!
                                                                                 Bạn của Anh chị,
Trần Thanh Đạm, vợ và gia dình

 
  

9 nhận xét

  1. Nặc danh Says:
  2. Vâng, đau đớn và thương xót quá Bác ạ,
    Xin cho con được thắp một nén nhanh lòng để viếng và tiễn biệt Hoàng Anh,
    Nguyện cầu cho linh hồn Hoàng Anh được an lạc và siêu thoát,
    Mong sao Giáo sư Huy cùng gia đình sớm nguôi ngoai nỗi đau này!

     
  3. Nặc danh Says:
  4. Vâng, đau đớn và thương xót quá Bác ạ,
    Xin cho con được thắp một nén nhang lòng để viếng và tiễn biệt Hoàng Anh,
    Nguyện cầu cho linh hồn Hoàng Anh được an lạc và siêu thoát,
    Mong sao Giáo sư Huy cùng gia đình sớm nguôi ngoai nỗi đau này!

     
  5. Nặc danh Says:
  6. con một nhà khoa học cống hiến nhiều cho đất nước, vậy mà nhà báo Quang hà báo công an TPHCM chưa kịp tìm hiểu nên đã phát ngôn cho kẻ giết người máu lạnh là gia đình có trí thức. Đau quá Hoàng Anh ơi.

     
  7. Thu Xưa Says:
  8. Đau đớn quá. Thành tâm chia buồn cùng gia đình HA và cám ơn bác Hiểu đã đưa tin, viết bài chia buồn.

     
  9. Unknown Says:
  10. Bây giờ, càng văn minh hiện đại bao nhiêu càng man rợ bấy nhiêu, thật không may Hòang Anh của chúng ta là nạn nhân của kẻ bệnh hoạn. Tai ương thật bất ngờ, khó lường, không thể tránh được dù cha mẹ là lá chắn suốt đời con.
    Dù chưa gặp em 1 lần, nhưng anh thật xót xa thật thương thật tiếc và căm phẫn.
    Mong pháp luật loại bỏ kẻ thủ ác khỏi đời sống này.

    Trinh3T.

     
  11. Ong Mẹ Says:
  12. Thật quá đau sót bác ơi!! Cháu cũng có 1 cô con gái nhỏ đã 5 tuổi rồi, khi đọc bài này cháu ko khỏi rơi nuớc mắt, Thương mẹ Hoàng Anh Thuơng gia đình em quá!!!MOng linh hồn em yên nghĩ nơi vĩnh hằng và em sẽ thành 1 đám mây nhỏ trên bầu trời như em hằng mong ước@@@

     
  13. Nặc danh Says:
  14. Thương tiếc quá! http://my.opera.com/minhtrietclub/albums/showpic.dml?album=4405852&picture=66191322

     
  15. HÃY NHẬN TỪ TÔI MỘT LỜI CẢNH BÁO
    http://nguyenxuandien.blogspot.com/2011/03/hay-nhan-tu-toi-mot-loi-canh-bao.html

    BÙI CÔNG TỰ

     
  16. Unknown Says:
  17. Gia đình cháu xin chân thành cảm ơn bác Thái Doãn Hiểu vì những dòng tâm sự chia sẻ rất sâu sắc này. Cháu xin phép Bác copy bài viết này về Trang tưởng niệm Vũ Thị Hoàng Anh (http://facebook.com/vuthihoanganh). Kính chúc Bác & gia đình mạnh khỏe, bình an.

    Cháu Vũ Hoàng Nam (anh ruột của Hoàng Anh)

     

Đăng nhận xét

CHÂM NGÔN SỐNG VÀ VIẾT

Tôi viết phê bình là để làm sáng giá và sang giá tác giả, tác phẩm văn học.

HOÀNG NGỌC HIẾN

Mỗi ngày gặp một người, họ là mảnh của thiên tài nhân loại. Hãy nhặt những chữ của đời mà viết nên trang.

CHẾ LAN VIÊN

Sở dĩ tôi nhìn được xa trông được rộng là bởi tôi đứng trên vai những người khổng lồ.

NIU TƠN